Ngày hôm qua em gặp cô ấy, đôi mắt long lanh và đen láy.
Mái tóc buông dịu dàng bên vai, linh tính cho em hay một điều.
Thì ra lâu nay anh vẫn thường ghé thăm và yêu thương lắm.
Người ta xin em, cầu xin em hãy buông tay
Từ khi biết câu chuyện vui ấy, em đã thôi không sợ chia tay
Em nói không tin vào tình yêu cho đến khi em yêu anh nhiều
Giờ đã đến lúc giã từ mà trái tim còn yêu anh mãi
Vì em đâu cần gì khác ngoài anh
Một người đau, sẽ tốt hơn là cả ba người, sẽ tốt hơn là đến khi lạnh lùng anh quay bước đi
Nỗi đau ấy, có lúc em sẽ cố quên được người
Chỉ là thôi nhắc tên anh trong câu chuyện về sau
Một người đau, sẽ tốt hơn là cả ba người, sẽ tốt hơn là đến khi bàng hoàng chia hai lối đi
Tháng năm ấy,sẽ khắc ghi vào đáy sâu lòng này
Người hỡi hãy cứ xem em như một cơn say nắng